Series này được dựng dựa trên 1 bộ manga cùng tên. Sau nó còn có thêm bản Hàn, bản Trung nữa. Chỉ có bản Nhật là tụi mình coi trọn vẹn các mùa, bản Hàn coi hết 1 mùa, bản Trung thì chỉ coi 1, 2 tập thôi. Lý do vì sao mình sẽ nói ở phần sau (là cảm nhận chủ quan của mình).

Thời lượng:

  • Season 1 (2009): 10 tập
  • Season 2 (2011): 10 tập
  • Season 3 (2014): 10 tập
  • Season 4 (2018): 10 tập
  • Season 5 (2019): 10 tập

Giới thiệu nhân vật:

  1. Chủ quánKaoru Kobayashi đóng.

Nội dung chính và cảm nhận:

Nội dung theo mình khá là đơn giản, chỉ là các câu chuyện đời thường trong cuộc sống. Mỗi tập phim là 1 câu chuyện ngắn về cuộc sống của 1 vị khách nào đó đến ăn tại quán. Bối cảnh diễn ra ở 1 quán ăn chỉ mở cửa vào lúc nửa đêm (12h đêm) đến 7h sáng. Quán ăn này nằm sâu trong 1 con hẻm khá yên tĩnh, bình lặng, không mấy đông đúc người qua lại. Khách đến chủ yếu là khách quen hoặc được giới thiệu, đôi khi cũng có những người lang thang lỡ bước đi vào. Những người này thường là nhân viên văn phòng tăng ca, người vừa kết thúc ca đêm… điểm chung là những người này cô đơn về đêm hoặc không muốn về nhà, không muốn ở 1 mình. Khách đến quán ăn thì đủ mọi lứa tuổi, giai cấp, tầng lớp trong xã hội, mỗi người có những sở thích, món ăn ruột khác nhau. Vì vậy mỗi tập là tên 1 món ăn của Nhật, vừa là câu chuyện cuộc sống, vừa là giới thiệu 1 món ăn mới. Điểm chung là ngày nào bắt đầu ông chủ cũng làm 1 nồi canh miso.

Nhịp phim nhẹ nhàng, lúc nào mở đầu cũng là bản nhạc quen thuộc kèm theo lời mở chuyện của anh chủ quán, mà không hiểu sao tụi mình lại thấy cuốn hút. Câu chuyện về cuộc đời anh chủ quán luôn là 1 bí ẩn, nhưng theo vẻ ngoài, tính cách cứ làm cho tụi mình suy đoán, anh chủ quán trước đây hẳn là 1 tay anh chị (vết sẹo trên mặt) nay gác kiếm, mở 1 quán nhỏ, tiếp xúc với các mảnh đời đang bon chen ngoài kia, cho lời khuyên, nhìn cuộc sống trôi đi chậm rãi như vậy, không màng đến những bộn bề nữa. Chính vì vậy, quán này có 1 số quy định đặc biệt như sau:

  • Không có menu cố định, tuỳ vào nguyên liệu trong ngày, có thể yêu cầu món, anh chủ quán sẽ trả lời có nấu được hay không.
  • Không được uống quá 3 ly bia/ rượu.
  • Có ẩu đả, mâu thuẫn gì thì kéo ra bên ngoài, không diễn ra bên trong quán.

Chính những quy định và sự “cool ngầu” của anh chủ quán càng củng cố thuyết âm mưu tụi mình dành cho anh. Cuối mỗi tập phim các vị khách cùng anh chủ quán sẽ là người hướng dẫn làm lại món ăn trong tập đó. Đa phần các món ăn trong phim đều là các món cơ bản và dễ thực hiện, 1 số món hơi quái quái, theo kiểu sở thích của người dân bản địa, không chắc hợp sở thích các nước khác đâu, còn lại đa phần là ngon, mình có thử làm và thấy cũng ổn.

Vì 1 tập chỉ chừng 20-30m nên mỗi lần ăn tụi mình mới coi :)). Sau khi coi series này cẩn thận kèm theo biến chứng muốn ăn đêm, muốn lê la quán xá về đêm, không nên coi lúc khuya hoặc đang đói. Trở lại với các bản Hàn và Trung, mình có 1 số nhận xét như sau:

  • Bản Hàn: diễn viên khá ổn, nhưng anh chủ quán vẫn có chút gì đó thiếu thiếu nên mình coi thấy không đã. Một số khách quen, nhân vật chủ chốt chưa có hồn bằng bản Nhật. Mặc dù tụi mình cũng thích món Hàn nhưng sao coi series này nhìn món ăn không mê lắm nha, thấy có vẻ thường, có cốt truyện thì thấy ok.
  • Bản Trung: tụi mình mới coi vài tập rồi bỏ luôn. Vì anh chủ quán hơi trẻ, cảm giác không có sự trải đời nhiều, quán thì mở ven sông, ven hồ gì đó, tấp nập người qua lại, cảm giác nó không còn “bình lặng” nữa. Món ăn bên bản Trung quay có vẻ không hấp dẫn được tụi mình, mặc dù tụi mình thích món Hoa lắm. Cốt truyện và diễn viên diễn không thực sự lôi cuốn nên đành chia tay sau 1 vài tập.

Cám ơn mọi người đã đọc bài viết. Thời buổi này dịch đang bùng lại, nên mọi người giữ sức khoẻ, rửa tay thường xuyên, cập nhật tin tức, tránh nơi đông người. Tụi mình bây giờ cũng hạn chế ra ngoài, chủ yếu ở nhà xem TV, Netflix… Chúc mọi người khoẻ mạnh và hẹn gặp ở bài viết sau.

Usagi

*Ảnh từ internet

42,806 thoughts on “[Review TV Show] Midnight Diner – Quán ăn đêm (Japanese Ver.)

Leave a Reply

Your email address will not be published.