Sau bao nhiêu tháng ngày, tụi mình mới quay lại Singapore, mới quyết định quay lại với các nhà hàng Michelin. Thật ra ở Sing có khá nhiều nhà hàng Michelin mà do dạo này bị ám ảnh hình ảnh steak nên quyết định ăn steak ở 1 chỗ đỉnh đỉnh thử xem thế nào, thêm vào đó, quán này không yêu cầu phải đặt trước. Đặt cũng được mà không đặt trước cũng được, khá là thoải mái nên mình thích.

Lúc tới có vô ăn được liền như tưởng tượng không? Không, vì nhà hàng rất đông. Tụi mình đến lúc 20h, nhà hàng nói khoảng 21h mới có chỗ, ok không? Tụi mình ok và đi mua sắm, dạo lòng vòng, khoảng 20h50 quay lại thì nhà hàng sắp xếp chỗ xong rồi. Nhà hàng nằm ngay Marina Bay Sands (trạm Bayfront), tầng B1, gian số 71. Mình để địa chỉ bên dưới.

Địa chỉ:

2 Bayfront Avenue B1-71, Galleria Level The Shoppes at Marina Bay Sands, Singapore

Không gian:

Bên ngoài là cửa gỗ, hình này mình chụp lúc sáng, chưa mở cửa, quán nhìn bên ngoài bự, bên trong khá ấm cúng, buổi tối mở cửa, lên đèn này nọ nhìn đẹp hơn.

Buổi tối lúc đi ngang qua nhìn vào thấy sang, cũng hơi ghê ghê. Quán có quầy pha chế, nếu không ăn vô ngồi uống nước cũng được, không sao. Bất lợi của kiểu quán với đèn trang trí này là lúc chụp món ăn sẽ không được lung linh, không tôn được hết nét của món ăn :))). Thêm 1 điểm nữa mình thích là không khí ở đây rất thoải mái, hơi ồn chút, không phải như mấy kiểu nhà hàng Pháp, ngột ngạt lắm.

Menu:

Thực đơn có 1 tờ duy nhất, chắc sẽ có thay đổi theo mùa, tháng. Đây là menu ở thời điểm hiện tại. Một số món giá cũng ok, có món bò wagyu mà thuần Nhật, mắc bằng cả bữa ăn. Nhưng nói chung là, hôm nay các bạn sẽ được review luôn cả món này. Do sự lựa chọn bồng bột của mình :((((.

Phục vụ:

Nhân viên nam mặc vest, nữ mặc đầm ôm, sang, đẹp, xịn, mịn… So với những nhà hàng trước mình từng ăn, thì nhân viên ở đây cực kỳ dễ thương, thân thiện, hay hỏi han khách, trò chuyện liên tục, mà tụi mình không hề thấy phiền.

Traning kỹ, giao tiếp tốt với khách. Thêm 1 điểm nữa, quán này hơi khác là khi bưng ra có giới thiệu món nhưng không có nói món này chế biến thế nào, có thành phần gì… Hơi lạ.

Thức uống:

Ý định ban đầu là chỉ uống sparkling water (nước khoáng có ga thôi). Nhưng nhân viên giới thiệu có list cocktail nên tụi mình cũng tò mò xem thử.

  • Cracklin Rosie: loại này có hoa hồng, nước khoáng có ga, soda và raspberry. Thơm mùi hoa hồng ngào ngạt, ngọt ngọt có chút ga uống sảng khoái.
  • Alitos Way: có tequila, chanh, nước mía, có chút vị ngọt và đắng xen lẫn, mùi cồn không nồng. Hơi nặng 1 chút nhưng dễ uống, ngon á.

Món ăn:

Set up bàn lúc ban đầu, cứ tối tối nên khó chụp quá.

Sau khi ngồi yên vị, chọn món, nhân viên sẽ dọn 2 set bánh mì như bên dưới. Bánh mì que dài thiệt dài, gai gai, mặn mặn, cứng cứng. Bánh mì viên nhỏ nhỏ, mềm xèo, thơm bơ, ăn như tan là thật, vị ngọt ngọt ăn ngon (đừng ai hỏi mình nó tên gì, mình cũng không biết).

Tiếp theo nhân viên sẽ bưng 1 mâm khoảng 7-8 loại bánh mì làm tại nhà hàng cho khách lựa, nhân viên có gợi ý 2-3 loại ngon ngon cho tụi mình dễ chọn. Bơ home-made hơi đậm mùi ah, cứ tưởng phô mai camembert, nói vậy thôi chứ không nặng đến vậy, ăn với bánh mì béo béo thơm lắm. Bánh mì đều là loại lên men tự nhiên cả, loại surdough như mọi người vẫn trầm trồ ah. Loại bánh mì nâu với hạt là khó ăn nhất cả về vị và mùi. Bánh mì tròn tròn, xoắn xoắn là loại mình thích nhất, dễ ăn, ngon, mềm, thơm.

Khai vị mỗi đứa chọn 1 món:

  • Vietnamese Style Beef Carpaccio: Bò sống kiểu Việt Nam ăn kèm với nước mắm pha giấm, rau quế. Mình kêu vì lần đầu thấy nhà hàng Michelin lấy cảm hứng từ món VN, có cả nước mắm. Không hề khó ăn chút nào. Bò cực kỳ tươi, dễ ăn, mềm, ẩm, sốt mặn mặn ngọt ngọt, ah mình có vắt thêm chút tắc. Khi chấm bò với sốt mình liên tưởng đến nhiều món của VN, liên tưởng đến thịt bò trong phở chấm tương đen, tương đỏ, liên tưởng đến gỏi cuốn cuộn bò chấm mắm nêm. Rất thân thuộc.
Carpaccio – 28S$
  • Prawn Cocktail: kêu vì thấy lạ thôi. Tôm bự, tươi, dai, chấm với sốt ớt kế bên dễ ăn hơn, nhưng không ngon bằng. Phía dưới là lớp màu xanh dẻo dẻo kiểu panna cotta wasabi, béo như mayonnaise. Sốt màu xanh chấm kèm là mousse trái bơ (cũng béo không kém). Món này lúc đầu ăn rất đã, ăn gần hết dĩa thì bị béo, ngậy quá.
Prawn Cocktail – 32S$

Món chính tụi mình chọn steak, ngoài steak có tôm hùm, cá chẽm, cừu, gà… Nhưng như tụi mình nói ở trên, bị ám ảnh nên cả 2 đứa đều chọn steak. Khay bên dưới là set sauce có sẵn do nhà hàng bưng ra, không tính tiền. Set dưới gồm: muối, wasabi, mù tạt, sốt giống A1, loại phía trên bên trái mình không nhớ lắm, hơi béo béo như mayonnaise.

Sau đây là các phần side dish, sauce và bò mà tụi mình chọn. Side dish và sốt mỗi thứ 5S$, món Mac & Cheese 22S$

Side dish: Fried Organic Egg, Mac & Cheese, Sauteed black kale
  • Fried Organic Egg: tiếng Anh nghe sang vậy chứ nó là trứng (organic) chiên thôi. Cầm cái chảo ra đổ trứng lên dĩa mà mình hỡi ôi. Cái này bạn Gấu chọn. Mình không cảm nhận khác biệt gì với trứng thường, có điều cách chiên 1 cái trứng thì chuẩn hơn tụi mình chiên ở nhà, nghĩa là: phần rìa là mặt bên dưới giòn rụm, nhưng lớp trên vẫn là trứng lòng đào mướt rượt, mềm, trơn.
  • Mac & Cheese: thơm, làm đặc, sệt, không lỏng như ở VN. Béo ngậy luôn ah. Macaroni giòn giòn ở lớp ngoài, ăn vô vẫn mềm, thấm phô mai.

Sốt thì tụi mình chọn 3 loại. Tiếc là mình quên chụp hình sốt ở đây:

  • Yuzu kosho butter: thơm mùi bơ lắm luôn, thoang thoảng vị quýt, cực kỳ béo và đặc.
  • House-made steak house: sốt này vị rất giống sốt trong món carpaccio ở trên. Mình nghĩ là 1 ah. Như mình nói ở trên sốt này dễ ăn, hợp với bò, đậm đà, mặn mặn ngọt ngọt.
  • Bearnaise: thơm, béo lai lai giữa vị bơ và mayonnaise. Đây là lần đầu tụi mình ăn sốt này nên thử cho biết.

Tụi mình chọn 2 loại bò 1 Wagyu loại Japanese (170g) và 1 USDA Prime Rib eye (395g). Tụi mình chọn ăn ở mức medium – rare, share với nhau nên mỗi loại nhân viên cắt sẵn 1 nửa bỏ vào dĩa cho 2 đứa luôn.

  • Japanese Pure Breed Wagyu Beef – Fillet Mignon 170g: bò cực kỳ mềm ẩm, có độ đàn hồi khi ấn xuống, phần rìa ngoài miếng thịt hơi giòn. Độ chín đúng như tụi mình yêu cầu, phần trong miếng thịt đỏ hồng.
  • USDA Prime 21 days aged – Rib eye 395g: bò mềm, có phần gân, được để khô nên không còn tươm máu mà đọng trong thịt, tất nhiên khô hơn phần trên, nhưng có vẻ đậm vị hơn.

Như mình đã nói ở trên vì món này quá mắc, nên mình có quay clip lại lúc cắt miếng thịt để các bạn hình dung độ đàn hồi, ẩm, mềm như thế nào.

Phần tráng miệng là set bánh do nhà hàng tặng. Sau khi đã quá no nê tụi mình chỉ muốn ào về khách sạn. Vì vậy, lúc nhìn thấy set bánh việc đầu tiên là lủm cho lẹ để về, lỡ lủm hết 1 miếng mới nhớ phải chụp hình. Hàng tặng nhưng ngon, chất lượng nha.

Giá cả:

Phần này cuối cùng cũng đến, bill ra mình ngồi check lại món, hơi bần thần chút :))). Khổ quá, lỡ tay. Khoảng 600 mấy S$. Tụi mình quẹt thẻ Citi nên được giảm 10%. Cuối cùng thiệt hại là 556.14S$/2 người. Giá trên menu chưa bao gồm 10% phí phục vụ và 7% thuế.

Hẹn các bạn ở bài review sau. Nếu có quán nào hay hay, các bạn có thể đề nghị mình sẽ tìm hiểu và review thử.

Usagi.