Theo dòng phim cổ trang Hàn Quốc, hôm nay tụi mình lọ mọ với 1 bộ phim mới, nói về 1 nhân vật mới: Gwang Hae Gun/ (Quang Hải Quân), một trong những vị vua giỏi của Triều Tiên cả về chính trị và quân sự, nhưng lại nhận về một kết cục buồn.

Tên:

  • Tiếng Anh: Masquerade/ Man became a King
  • Tiếng Việt: Hoàng Đế giả mạo

Nói một chút về tựa đề. Về mặt lịch sử tựa đề vậy là sai. Tựa đề đúng phải là “Quốc Vương giả mạo”, các bạn nhìn tựa đề tiếng Anh là thấy rồi ha. Nhưng hầu hết các trang web phim đều để tên sai, nên mình vẫn để tên sai, để các bạn dễ tìm phim để coi.

Giới thiệu nhân vật:

  1. Gwang Hae Gun (Quang Hải Quân)/ Ha Sun – anh này đóng 2 vai: vai thứ 1 là vị vua thứ 15 của Triều Tiên và vai thứ 2 là anh chàng kiếm sống bằng nghề kể chuyện, diễn hề ở các tửu lầu – Lee Byung Hun đóng.
  2. Deposed Queen Yu (Phế phi Liễu thị) – vợ của Quang Hải Quân – Han Hyo Joo đóng.

Cảm nhận và nội dung:

Bị ám ảnh bởi những giấc mơ và hoang tưởng rằng mình sẽ bị ám sát. Quang Hải Quân đã sai người tìm một 1 kẻ y hệt mình để thế thân, chờ cho mọi tai nạn qua khỏi, anh lại quay về điều hành đất nước.

Nhận lệnh từ Vua, Tả tướng phát hiện một người hành nghề kể chuyện trong quán rượu với ngoại hình y hệt Vua, ông bí mật đem về huấn luyện anh này, giám sát trong thời gian anh này ở trong cung cho đến ngày thế mạng.

Trong lúc đó, vương phi của Vua, những cận thần của Vua liệu có phát hiện những thay đổi trong thói quen, cách ứng xử, giữa 2 người họ? Trên tất cả sự khắc khổ của người lao động thể hiện qua tay chân, gương mặt là điều dù cố gắng đến mấy cũng không che giấu được.

Trang phục và hình ảnh phim này làm nhìn lung linh lắm, mấy poster cho phim chụp nhìn cũng mát mắt nữa. Nhạc thì mình không mấy ấn tượng.

Diễn xuất phải dành nhiều lời khen cho Lee Byung Hun, anh đúng là diễn viên gạo cội của phim Hàn, diễn 2 vai 1 lúc mà vai nào cũng tròn. Từ ánh mắt, cử chỉ đến thần thái, 1 người diễn mà cảm giác như đó đúng là 2 người khác nhau thật sự. Ở phim này Han Hyo Joo mình chỉ thấy đẹp, thuần khiết, mỏng manh, chứ diễn xuất mình không đánh giá cao lắm, hơi thất vọng.

Gwang Hae Gun

Quang Hải Quân qua cách diễn của Lee Byung Hun có thể thấy được là một người có uy với triều thần, thần thái và cốt cách anh này đóng vai Vua quá hợp, hay. Phim tập trung vào cuộc sống sinh hoạt thường ngày của anh chàng giả mạo nên sẽ không thấy được mặt chính trị, quân sự của nhân vật này cho lắm. Bên cạnh đó trong thời gian này, anh Vua bị ám ảnh nên nhìn hơi hèn hèn, bịnh bịnh.

Mặt khác vì phim mô tả những hoạt động thường ngày nên có thể hình dung ra cách ăn, ngủ ngay cả đi ị của Vua trong cung hồi xưa thế nào. Mình thấy khá là thú vị.

Ha Sun

Anh chàng sống lăn lóc trong dân gian, kiếm sống bằng nghề kể chuyện, diễn hài cho mọi người, phút chốc trở thành người uy quyền tột bậc, mọi người phải kiêng nể, ăn ngon mặc đẹp nhưng nguy cơ trùng trùng.

Chung quy chỉ vài ngày không thể thay đổi được bản chất con người, anh vẫn e dè, hơi sợ sệt, nhưng cảm nhận được sự sung sướng khi có kẻ hầu người hạ, không phải lo miếng ăn giấc ngủ. Anh giải quyết công việc với vị trí của những người dân nghèo, thấp cổ bé họng.

Trong quá trình sống trong cung, người muốn tránh tiếp xúc cũng không được: Vương phi. Anh mới đầu tránh né, sau lại từ từ nảy sinh tình cảm, muốn mang lại nụ cười, hạnh phúc cho cô. Nhưng khi hơi quen quen là lúc người ta mất cảnh giác, anh bị cận vệ thân cận của Vua nghi ngờ, nhưng may mắn là Vương Phi đứng ra bảo lãnh, giúp anh thoát chết 1 mạng.

Vương phi

Phim này Han Hyo Joo quá đẹp, từ tạo hình đến trang phục, nhìn giản dị mà đẹp, cốt cách, nhưng diễn xuất đôi khi cứ đơ sao đó, cứ đứng trơ ra, không cảm xúc.

Phim nào gần đây mình coi cũng thấy Vua lạnh lùng với Vương Phi quá, mà Vương Phi lại đẹp mới đau. Sự cô đơn, héo úa của 1 bông hoa đẹp nơi cung cấm không khỏi làm người khác chạnh lòng, muốn che chở, làm cho đóa hoa nó nở rộ 1 lần nữa, chỉ tiếc là không đúng người.

Là người đầu ấp tay gối, 2 người giống nhau là vậy nhưng thói quen ăn uống, cách hành xử hàng ngày… không qua được mắt cô, nhưng cô cảm nhận được sự ấm áp từ anh, nên đã khuyên anh bỏ trốn.

Kết phim:

Bộ phim kết lại khá gây cấn và hấp dẫn khi quay đan xen giữa 2 con người thật giả, sự xì xào nghi ngờ trong quần thần ngày càng tăng. Họ quyết định tập hợp lực lượng, binh lính bao vây, bắt người ngồi trên ngai vàng phải chứng minh thân phận.

Khi coi tới đây mình cũng hồi hộp và lúc Lee Byung Hun từ ngai vàng bước ra, ah, thần thái ánh mắt đã khác, anh…. đã trở lại, vết sẹo trong lúc đánh giặc là bằng chứng anh chính là quốc vương thật sự, còn người kia? Đã rời cung, trở về với cuộc sống của mình.

Một vài bình luận bên lề:

Đây được đánh giá là một trong những Vua giỏi của Triều Tiên, đánh bại quân Nhật xâm lược do Toyotomi Hideyoshi lãnh đạo (lúc còn là Vương tử), có đường lối chính trị khá là đúng đắn với Trung Quốc trong giai đoạn đó (trung lập với cả Minh và Mãn Châu).

Đáng tiếc là phái Tây Nhân chủ trương thân Minh, diệt Mãn Châu vì cho là Mãn Châu thấp hèn, nên đã lật đổ anh, anh bị lưu đày.

Sau này? Mãn Châu đập cho Triều Tiên một trận tơi bời, Vua Triều Tiên lúc đó chịu nỗi nhục không thể nào nhục hơn trong lịch sử.

Hẹn gặp các bạn ở bài review tiếp theo.

Usagi

*Ảnh từ internet