Hôm nay xin đổi món một chút cho đỡ chán. Lần này xin review về một phim tình cảm hiện đại của Hàn Quốc. Bối cảnh bộ phim diễn ra những năm 1940, thời Hàn Quốc đang bị Nhật đô hộ, khắc họa cuộc sống của những ca kỹ nổi tiếng thời đó.
Ah các bạn nên phân biệt ca kỹ và kỹ nữ, ca kỹ là những người có tài, được học hành về nghệ thuật, chỉ bán nghệ chứ không bán thân. Mặc dù nhiều người đánh đồng 2 khái niệm này nhưng cần phân biệt rõ để tôn trọng họ. Trong tiếng Hàn là gisaeng, mình nghĩ là giống với geisha của Nhật.
Kỹ Sinh (기생 – 妓生 – gisaeng), còn gọi là Kỹ Nữ (기녀 – 妓女 – ginyeo), là những phụ nữ từ gia đình bị ruồng bỏ hoặc từ lớp nô lệ được đào tạo thành kĩ nữ, và họ là những người mà đưa giải trí cho nam giới lớp quý tộc, từ nhạc, thơ, văn, đến tình dục. Họ xuất hiện từ thời Cao Ly, và là những nghệ sĩ của triều đình. Họ là người của chính phủ, nhưng họ cũng xuất hiện khắp cả nước. Tuy là người trong tầng lớp thấp, gần bằng với nô lệ, Kỹ sinh là những phụ nữ có học, thậm chí ngang bằng cả quý tộc và tự do hơn họ. “Thân thể thấp hèn, nhưng đầu óc cao quý, đó là Kỹ sinh.” – “Theo fb bạn Trần Tuấn Đạt” –
Tên:
- Tiếng Anh: Love, Lies
- Tiếng Việt: Tình Yêu, Giả Dối/ Đời nàng ca kỹ
Giới thiệu nhân vật:
- Jung So Yul – ca kỹ được đào tạo trong trường ca kỹ Gwonbeon nổi tiếng thời đó – Han Hyo Joo đóng.
- Yoon Woo – một nhạc sỹ tài hoa, mối tình đầu của So Yul – Yoo Yeon Seok đóng.
- Seo Yeon Hee – bạn thân của So Yul, cũng xuất thân từ trường đào tạo ca kỹ Gwonbeon – Chun Woo Hee đóng.
Cảm nhận và nội dung:
So Yul được đào tạo trong trường ca kỹ Gwonbeon (trường ca kỹ nổi tiếng thời bấy giờ ở Hàn Quốc) từ nhỏ, là một trong những học viên xuất sắc nhất của trường về cả thanh và sắc. Một ngày nọ, So Yul gặp Yeon Hee (bị cha bán vào trường với giá rẻ mạt), cô có cảm tình với Yeon Hee và 2 người trở thành bạn thân.
Thời gian trôi đi, cả 2 cô gái đều tốt nghiệp xuất sắc, mang trong mình niềm đam mê với âm nhạc và ước mơ trở thành ca sỹ nổi tiếng. Trong thời gian đó, So Yul gặp gỡ và yêu anh nhạc sỹ tài hoa Yoo Woon, 2 người thề non hẹn biển, chỉ chờ ngày đám cưới. Mọi chuyện vậy thì quá đẹp rồi. Nhưng bi kịch bắt đầu xảy ra khi tam giác tình yêu giữa họ hình thành.
Các ca khúc và nhạc cụ trong phim đều được diễn viên chơi thật và hát thật. Tài năng ghê! Nhạc truyền thống Hàn mình thấy khó nghe, chưa cảm được, còn vài bài nhạc phổ thông dễ nghe hơn đó.
Trang phục quá đẹp, có sự đầu tư, chỉnh chu, trang điểm Han Hyo Joo nhiều khúc hơi bị đứng, còn lại vẫn thấy sang, thanh thoát. Khúc cuối hóa trang già hơi gượng chút, mà cũng ổn chứ không đến nỗi.
Jung So Yul
Được đào tạo trong trường Gwonbeon từ nhỏ, là một trong những học viên xuất sắc, được hiệu trưởng kỳ vọng và coi như con gái. Theo mình thấy So Yul là một cô gái ngây thơ, tốt bụng, có đam mê với âm nhạc, có ước mơ và chính kiến, nhưng không va chạm với đời nhiều nên sẽ lý tưởng một số việc như tình yêu chẳng hạn.
Việc bị mối tình đầu và người bạn thân phản bội làm tính cách của So Yul thay đổi 180 độ, tính toán, tàn độc, lạnh lùng, đánh đổi trinh tiết, tôn nghiêm làm nghề của mình để trả thù. Mình thấy việc xây dựng tính cách nhân vật này rất đời.
Nhưng bản chất cô không phải người xấu, chẳng qua là hận, quá hận thôi. Mình thấy tội khi mà trải qua nhiều chuyện cô vẫn yêu Yoon Woo, hại Yeon Hee để rồi lúc Yeon Hee bị quân lính truy nã cô vẫn ra mặt giúp đỡ. Lần đầu tiên thấy Han Hyo Joo đóng vai phản diện, mà thấy thương nhiều hơn ghét, thấy So Yul cô đơn quá.
Bẽ bàng hơn cuối cùng khi tuổi xế chiều, phải đóng giả Yeon Hee để có được danh tiếng, tiền tài. Tiếc cho 1 tài năng.
Yoon Woo
Nhạc sĩ tài hoa, có mẹ từng là ca kỹ, mối tình đầu của Yoon Woo. Từ khi nghe được giọng hát của Yeon Hee, như anh nói, âm nhạc của anh chọn cô, hai người họ hợp tác, từ chỗ đồng điệu trong âm nhậc rồi dần nảy sinh tình cảm, rồi trong mắt anh giờ chỉ còn thấy mỗi Yeon Hee tỏa sáng, không còn hình ảnh So Yul nữa.
Sự kết hợp của anh và Yeon Hee hứa hẹn sẽ mang đến thứ âm nhạc cho tất cả mọi người, cái mà anh gọi là tinh thần Joseon. Vào lúc này So Yul vì lòng hận thù, chấp nhận là thiếp cho Thống đốc người Nhật và hủy giấy phép đĩa mới, cho tiêu hủy toàn bộ số đĩa đã phát hành. Trong lúc chán nản, say xỉn, anh ẩu đả với lính Nhật và bị bắt giam. Sau khi ra tù nghe tin Yeon Hee đã mất, anh cũng tự tử theo.
Đối với nhân vật này ngoài đời chắc không thiếu, nhưng mà khúc biến chuyển tình cảm không được rõ lắm, cũng như cách mà anh này không xấu hổ về hành vi của mình làm mình thấy trơ trẽn, tàn nhẫn quá. Có mỗi lá thư xin lỗi cuối thư kèm bài hát viết tặng nữ chính. Nói chung trừng phạt cũng còn nhẹ nhàng.
Seo Yeon Hee
Một cô gái mạnh mẽ, gai góc, bạn thân từ nhỏ với So Yul. Mình cứ nghĩ cô này phải cư xử đẹp hơn, cảm thấy xấu hổ, cắn rứt khi đối diện với So Yul sau khi cướp người yêu của bạn thân mình. Nhưng không cô thấy đó là điều bình thường, còn đổ ngược lại cho So Yul.
Cái chết của Yeon Hee cũng là do cô tự chuốc lấy, mình thấy hơi khùng mà lỳ lợm. Cô này tính cách thì không ác nhưng cảm giác không hổ thẹn về những gì mình làm, cho là mình đúng. Ghét.
Một vài bình luận bên lề:
Lần đầu tiên mình nghe Han Hyo Joo hát và đóng vai phản diện, khá là bất ngờ, “Han Ca” có vẻ hợp vai và tài năng ghê. Diễn rất nhập vai, ánh mắt, cử chỉ làm mình cảm nhận đó là So Yul thật chứ không phải diễn.
Chun Woo Hee trong phim được ca tụng như diva, mà có vẻ giọng hát hợp nhạc phổ thông thì có chứ xuất sắc thì mình thấy chưa tới, hơi bị đuối, có lẽ nên nhờ sự trợ giúp của ca sĩ chuyên nghiệp.
Vậy là đã kết thúc bài review này. Lần tới quay lại là 1 bộ phim cổ trang nữa. Cảm ơn mọi người đã đọc đến hết bài.
Hẹn ở bài review sau.
Usagi
*Ảnh từ internet