Phim này tụi mình coi đơn giản vì Park Shin Hye và trang phục đẹp :).

Giới thiệu nhân vật:

  1. Lee Gong Jin –  1 thợ may với sức sáng tạo vô tận, chơi thân với giới kỹ nữ – Go Soo đóng.
  2. Vương phi (Trinh Thánh Vương Hậu Từ thị – Queen Jeongseong of Seo clan)  – người vợ được Vua cha Túc Tông (Sukjong) chọn cho Anh Tổ, đẹp người đẹp nết – Park Shin Hye đóng.
  3. Vua Triều Tiên Anh Tổ (Yeongjo) – vị Vua trị vì dài nhất và sống thọ nhất trong triều đại Joseon, bối cảnh bộ phim là lúc Yeongjo vừa hết chịu tang Vua anh, mới lên ngôi – Yoo Yeon Seok đóng.
  4. Jo Dol Seok – thợ may hoàng gia, có tay nghề giỏi, đam mê với nghề may, đứng đầu phòng may vá, trực tiếp phục vụ Vua – Han Suk Kyu đóng.

Cảm nhận và nội dung:

Phim lấy bối cảnh thời Vua Triều Tiên Anh Tổ (Yeongjo), bộ trang phục may cho vương phi của ông được giữ lại cho đến hiện tại và trưng bày trong viện bảo tàng.

Cảm nghĩ về một số nhân vật: 

Lee Gong Jin

Nói đến nhân vật này, mình nghĩ không nên dừng lại ở từ thợ may, mà như thời bây giờ nên gọi là nhà thiết kế chắc hợp hơn. Anh này không được đào tạo bài bản nhưng có thiên phú, sáng tạo, tính tình phóng khoáng, cảm giác hơi cà rỡn nhưng là một người thật thà và tốt bụng.

Anh may đồ với mong ước mọi người đều thấy thoải mái và hạnh phúc khi khoác lên người bộ trang phục của mình. Mọi chuyện sẽ bình yên và đơn giản nếu anh chỉ may vá ở trong dân chúng và anh không động lòng với một người mình không nên động lòng: “Vương phi của Anh Tổ”. Vì một vài lý do mà sự nổi tiếng của anh truyền vào trong cung, những câu chuyện giữa anh thợ may ở dân gian với 1 Vương phi bị ghẻ lạnh, cô đơn nơi cung cấm, cô đơn giản là có cảm tình với những trang phục của anh, nhưng anh bắt đầu có những suy nghĩ khác, mong làm mọi cách khiến cô hạnh phúc. Khởi đầu sự bất hạnh trong cuộc đời anh và kết cục là cái chết.

Tới lúc chết thấy ảnh cũng vẫn bình thản đón nhận, đáng mặt đàn ông ghê, cái sai của ảnh là biết không thể mà lại vẫn làm, mà biết sao được, tình cảm là thứ khó kiểm soát.

Vương phi

Park Shin Hye trong phim này dễ thương, phim có đề tài về thời trang nên các bộ trang phục trong phim đều rất đẹp, có lẽ về mặt sử thì không đúng vì thấy chất vải và thiết kế cách tân nhiều quá, mà kệ, chắc vậy nên phim mới làm anh thợ may là người hay sáng tạo.

Trong phim này cô chỉ yêu Vua Anh Tổ, vì vậy khi được chọn làm vợ của anh cô rất hạnh phúc, nhưng không ngờ bất hạnh của cuộc đời cũng bắt đầu từ đây. Từ lúc lấy về cô luôn sống trong sự ghẻ lạnh, cô đơn của anh. Từ cung nữ đến các nữ nhân trong hậu cung luôn lấy việc này ra bàn tán, giễu cợt.

Mình cứ nghĩ cô không hiểu được tâm tư, lý do mà Anh Tổ ghẻ lạnh mình, ai dè cô biết mà vẫn chấp nhận, việc nói ra những tâm tư đó với Vua có vẻ cũng chẳng thay đổi được kết quả gì. Kết phim là mở, nhưng mình nghĩ với tình tiết vậy thì Vương phi chỉ sống trong cô đơn đến lúc chết.

Vua Anh Tổ (Yeongjo)

Phim này khắc họa hình tượng Anh Tổ có gì đó hơi bịnh bịnh, giống người trầm cảm mắc h tâm lý á. Cái giỏi của anh này không được khắc họa nhiều trong phim này, nhưng có thể thấy là người nhẫn nhịn, có cơ mưu và ác. Giả bộ thuận hòa, nhường nhịn anh trước mặt cha, mới lên ngôi, nhẫn nhịn các đại thần, chờ thời cơ, tương kế tựu kế việc anh thợ may, cùng 1 lúc bắn chết 2 con chim: giết được “tình địch”, diệt được phe đại thần chống đối mình.

Nói về vấn đề tâm lý thì đúng là anh này có vấn đề thật, luôn mặc cảm mình phải ăn đồ thừa, xài đồ thừa của anh, đây cũng là nguyên do anh ghẻ lạnh với Vương phi của mình. Do anh nghĩ lúc đầu cô được chọn làm thế tử tần cho anh trai nhưng anh trai từ chối nên mình được cưới cô. Trong khi anh trai đã thấy tình ý của 2 người nên muốn tác thành cho em mình. Nói chung anh này chắc còn sống trong ám ảnh dài dài.

Jo Dol Seok

Một người có tài, nhưng đơn giản là tài năng của ông chỉ nằm ở việc may vá, không phải ở việc sáng tạo ra tác phẩm mới, cứ có mẫu sẵn, ông sẽ may rất đẹp. Vì vậy khi nhìn thấy khả năng của anh Gong Jin, ông đã rất ghen tỵ, một người hẹp hòi, tâm địa xấu, về cuối phim mọi người sẽ thấy ông này còn không có cả đạo đức nghề nghiệp, lấy tác phẩm người khác tự nhận của mình, vùi dập, không công nhận tài năng người khác.

Xã hội HQ lấy Nho giáo làm gốc, coi trọng chuyện thứ bậc xã hội quá, đến bây giờ là thời hiện đại nó vẫn ảnh hưởng nhiều nha. Nên việc ông này luôn mặc cảm với xuất thân của mình là có thể hiểu được, ổng luôn chăm chỉ làm việc, tận tụy phục vụ Vua, mong ước có ngày mình được phong là quý tộc, được mặc áo thể hiện giai cấp như thượng lưu là do vậy.

Chú này đóng cũng khá nhiều phim từ điện ảnh đến truyền hình, bộ gần nhất tụi mình coi có chú là “Tree with deep root” (hẹn các bạn trong 1 bài review gần nhất), đóng vai Sejong.

Nói chung là bộ phim này khép lại mình thấy mỗi nhân vật đều có mặt đáng thương của mình. Ai cũng có những vết thương lòng mà đạo diễn cứ để đó, đến cuối phim vẫn thấy mỗi người mang vết thương còn đang hở đó, không ai chữa cho ai được. Hơi buồn.

Đây là bài viết cuối cùng của năm cũ rồi. Chúc mọi người ăn Tết vui vẻ, bình an.

Usagi

*Ảnh từ internet